Trên xe buýt
Chiếc
xe buýt lắc lư, rồi dừng lại ở một trạm ven đường. Bà lão phải vất vả
lắm mới chen chân được lên xe. Nhưng trên xe không còn một chỗ trống, bà
nhìn khắp nơi với hi vọng có ai đó sẽ giúp đỡ mình.
Những ánh mắt lơ đễnh vờ nhìn đi chỗ khác, dường như không ai muốn nhận ra sự tồn tại của bà lão tội nghiệp này.
Trong
lúc tôi đang phân vân thì ở hàng ghế bên cạnh, một cô bé trong bộ đồng
phục nữ sinh đứng dậy, nhường ghế cho bà lão và chen lấn đứng vào đám
đông ở giữa xe.
Khoảng ba mươi phút sau. Cả chiếc xe như chết lặng khi nhìn cô bé khó khăn bước xuống xe với cái chân trái mang dị tật.
Tôi nhìn theo cái bóng áo trắng khập khiễng, cà nhắc khuất dần giữa dòng người mà lòng vô cùng hối hận.
Ở trên xe không biết có bao nhiêu người đang nhìn theo bước chân cà nhắc ấy? Họ có hối hận như tôi?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét