Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

thơ về phở

Hai khứa tự đắc
 
Trong tích Hy Lạp, Narcissus
Nhìn xuống nước, thấy mặt đẹp trai
Của chính hắn. Hắn tự mê hắn
Cho đến chết cũng không chừa.
Nhìn xuống nước, tôi không thấy gì
Ngoài tái, nạm, gầu, gân, sách.
 
 
Bói phở
 
Đầm đìa mồ hôi, ướt cả áo,
Thằng cha nhìn thằng con,
Đầm đìa mồ hôi, ướt cả áo.
“Mày ăn phở mà khổ sở đến thế.
Số mày sẽ không bao giờ sang.”
 
 
Nghĩa đen
 
Một miếng thịt là một miếng nhục.
Một bát phở là một bát mồ hôi.
Một khối nhục luôn lơ lửng
Trên một biển mồ hôi, ê hề
Những tổn thương lặt vặt
Như tái, nạm, gầu, gân, sách.
 
 
Chết sớm
 
Louis Pasteur sinh 1822. Ông bảo phòng thí nghiệm
Là đền thờ cho tương lai. Ở đấy, nhân loại sẽ tiến bộ,
Cải tiến và tăng cường. Ông chết 1895, trước khi
Được cải tiến và tăng cường bởi phở Pasteur.
Cuộc đời quả thật oái oăm.
Được tên trên bát nhưng không ăn lời.
 
 
Cải tiến và tăng cường
 
Xưa, săn thú bằng cung, người ta
Cần khéo léo, kiên nhẫn và can đảm.
Săn thú to, họ phải đi cả đàn, có khi mất cả tuần.
Nếu về tay không, họ còn bị vợ xài xể.
Nay, người ta săn tái, nạm, gầu, gân, sách,
Bằng muỗng và hai que mủ.
------------------------------------------------------------------------------------------------------

Phở

Tác giả: Chu Hà

 Phở là đặc sản của quê hương
Danh tiếng vang lừng khắp bốn phương
Trong đục tự nơi lần luộc thịt
Dở ngon tùy ở cách hầm xương
Ớt, chanh khoe mẻ nhìn duyên dáng
Ngò, quế khép mình thấy dễ thương
Nam, nữ, trẻ, già, sang, quý, tục
Một lần nếm thử vị hoài vương

Một lần nếm thử vị hoài vương
vắng phở lâu ngày sẽ nhớ thương
Tái nạm, tái ngầu, chưa tái giá
Nhừ gân, nhừ thịt, chửa nhừ xương
Sụn, gồi mát dạ người xa xứ
Béo, ngọt thơm lòng khách viễn phương
Quốc túy, quốc hồn danh bất hủ
Phở là đặc sản của quê hương! 
------------------------------------------------------------
 
 PHỞ-CƠM
             (Thơ vui)

Cơm phở song song cứ nhẩn nha
Cùng nuôi ta sống suốt đời mà
Có cơm mươi bữa nghe chừng chán
Vắng phở vài hôm thấy muốn ra
Suốt tháng cơm là nguồn lực chính
Quanh năm phở vẫn chỉ là quà
Luân phiên linh hoạt cơm và phở
Vui cả hai người lại sướng ta!(ha ha!)                        
                                        Xuân Lộc

      SƯỚNG QUÁ TA
Phở béo cơm thơm thế thích nha
Cùng ta san sẻ thú vui mà.
Ngon cơm mỗitối, không quên phở
Gặp phở chiều nay có nhớ ra ?
Được mùa vụ trước cơm gạo trắng
Thất bát năm sau bánh làm quà
Cùng nhau xuân hạ - em rồi út
Giấc mộng êm đềm sướng quá ta.
                                     Cố nhân

           CƠM-PHỞ     


Hài hòa Cơm-Phở tốt nhiều nha! 
Phở sáng, Cơm trưa với tối  
Phở nhỡ ngồi làm hoa mắt lắm
Cơm chờ đứng đợi nóng lòng ra 
Ngày này ngày nọ Cơm là chính 
Tháng đó tháng đây Phở chỉ quà 
Cơm Phở song hành không thể thiếu
Có chừng có mực ấm nhà
ta!
                             Lê Trường Hưởng

PHỞ NÀY-BIẾT TAY BÀ 
Vừa thôi thầy nhé nhỏ mồm nha
Bồ bịch trăng hoa xấu quá  mà
Phở mãi, có mềm đừng nuốt cố
Cơm thôi, dù cứng chớ nhè ra
Nghĩa tình chồng vợ ngon hơn bánh
Chung thủy  em anh quý quá quà
Hỗn láo thằng nào thích chén phở
Bà cho  ăn đủ, để xem ta!   Ha Ha Ha.
                                           Hoa Hồng 52
            CƠM LÀ BẠN
    Cơm ngày hai bữa các anh nha,
    Còn phở điểm tâm sáng đấy mà.
    Ngày trước chui luồn buôn lén lút,
    Hôm nay quảng cáo bán đầy ra.
    Nhiều anh đeo bám thay cơm bữa,
    Lắm bạn mê như một món quà.
    Cơm- phở cả hai từ lúa gạo,
    Nhưng cơm là bạn cuộc đời ta.

                         Lê Phước Vang
 

                CƠM  QUÀ

Cơm phở đừng xơi tới chán nha

Suốt ngày khối thứ ngon hơn mà

Nửa chua nửa ngọ mùi khêu gợi 

Cả  dẻo  cả  giòn  bọt  ứa  ra

Tiền Việt tiền đô đều khác giá

Cơm  Âu  cơm Á   giống như quà 

Hàng tươi  khéo chọn sao sành điệu

Thưởng thức đàng hoàng mới xứng ta .  
                                           Trần Đình Lý
            ---------------------------------------------------

Nước dùng đậm vì muối nồng biển Mẹ
Nước dùng trong vì ngọt nước sông Cha
Bánh sợi dẻo vì gạo đồng lúa Việt
Bò thơm hơn vì bò cỏ quê nhà
Thời gian dài bị giam cầm trong lao tù, không được ăn phở nhà thơ đã ước mơ, khao khát, mời mọc:
Ôi, mốt mai về quê hương có phở
Cởi mở tâm tình ngò ngát, hành hoa
Đời hạnh phúc chan hòa thêm nước tiết
Ta mời nhau một bát để làm quà”
Còn đi xa hơn Vũ Kiện đã khéo nhắc chúng ta, phở là một niềm tự hào của nền văn hóa dân tộc Việt. Ông cũng không quên nhắc đôi gánh phở đã biệt tích từ lâu như là một gánh giang sơn vậy.
Gánh giang sơn gồng bằng đôi gánh phở
Quẩy lên đường nghi ngút ấm tình thân
Đường Nam, Bắc vượt bằng tô xe lửa
Dù bà con xa cũng hóa thành gần”
Mặc dù cuộc đời con người ta có những thăng trầm, những gian lao khốn khó đã đem ít nhiều phiền lụy cho cuộc sống, nhưng phở vẫn không xa rời trong tâm hồn của người Việt Nam. Một sự gắn liền có ý thức, tình tự dân tộc khó quên.Và hãy quên đi những ngày tháng muộn phiền, cùng cởi mở tâm tình quanh bát phở để được nhận diện tầm vóc của quê hương.
Mình quên đi những ngày khốn khó
Trại lao tù bụng lép đến nôn nao
Ở ngoài chợ tháng lương tròn ký thịt
Phở Món Ăn Đặc Sản Của Dân Tộc 193
Già hom còm trẻ đói đến xanh xao
***
Hãy xóa hết tháng ngày bỏ xứ
Ừ đấy thiên đường thừa nạm, vè gân
Sao vẫn thiếu trong chập chờn thức ngủ
Một vị gì ngan ngát của quê thân
Có người cho rằng nhìn vào tô phở thấy cả quê hương quả là chí lý. Kẻ viết bài này xin bắt chước cụ Phạm Quỳnh nói về Truyện Kiều mà mạnh miệng nói: “ Người Việt còn, Phở còn. Phở còn, Người Việt còn” để vinh danh một món ăn đặc sản của quê hương, dân tộc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét