Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

thơ về phở

Hai khứa tự đắc
 
Trong tích Hy Lạp, Narcissus
Nhìn xuống nước, thấy mặt đẹp trai
Của chính hắn. Hắn tự mê hắn
Cho đến chết cũng không chừa.
Nhìn xuống nước, tôi không thấy gì
Ngoài tái, nạm, gầu, gân, sách.
 
 
Bói phở
 
Đầm đìa mồ hôi, ướt cả áo,
Thằng cha nhìn thằng con,
Đầm đìa mồ hôi, ướt cả áo.
“Mày ăn phở mà khổ sở đến thế.
Số mày sẽ không bao giờ sang.”
 
 
Nghĩa đen
 
Một miếng thịt là một miếng nhục.
Một bát phở là một bát mồ hôi.
Một khối nhục luôn lơ lửng
Trên một biển mồ hôi, ê hề
Những tổn thương lặt vặt
Như tái, nạm, gầu, gân, sách.
 
 
Chết sớm
 
Louis Pasteur sinh 1822. Ông bảo phòng thí nghiệm
Là đền thờ cho tương lai. Ở đấy, nhân loại sẽ tiến bộ,
Cải tiến và tăng cường. Ông chết 1895, trước khi
Được cải tiến và tăng cường bởi phở Pasteur.
Cuộc đời quả thật oái oăm.
Được tên trên bát nhưng không ăn lời.
 
 
Cải tiến và tăng cường
 
Xưa, săn thú bằng cung, người ta
Cần khéo léo, kiên nhẫn và can đảm.
Săn thú to, họ phải đi cả đàn, có khi mất cả tuần.
Nếu về tay không, họ còn bị vợ xài xể.
Nay, người ta săn tái, nạm, gầu, gân, sách,
Bằng muỗng và hai que mủ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét