Còn các nhà tài phiệt ngân hàng quốc tế bắt tay với IMF đã giăng lưới
đợi sẵn con mồi. IMF đưa ra một loạt các điều kiện viện trợ hà khắc đồng
thời ép buộc các quốc gia phát triển đang rệu rã vì nợ nần kia phải
uống “bốn liều thuốc của IMF”: tư hữu hoá các nguồn tài sản cơ bản của
quốc gia, tự do hoá thị trường vốn, thị trường hoá các yếu tố sinh hoạt
cơ bản và quốc tế hoá mậu dịch tự do. Một khi đã uống thứ thuốc này rồi,
phần lớn các quốc gia nếu không tắc tử thì cũng ngắc ngoải, cá biệt có
những quốc gia có tiềm lực mạnh cũng rơi vào cảnh nguyên khí tổn hại
nặng, dân nghèo nước yếu.
Chính vào lúc các quốc gia đang phát triển
vùng vẫy gõ cửa khắp nơi hòng vay mượn đồng đô-la Mỹ để nhập khẩu dầu mỏ
với giá đắt đỏ thì lại có một lưỡi tầm sét đang chờ đợi họ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét