Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

GIẤC VÔ THƯỜNG



Vô thường gió- Vô thường mưa
Đời người, quán trọ, giấc trưa ...Vô thường
Tình như sương mỏng nhẹ vương
Thoảng thanh âm đã cuối đường hạc bay...

Thoảng vừa lộc trổ trên cây.
Thoảng đà lá trút, hao gầy hư vô
Hữu duyên thương nhớ đầy bồ
Vô duyên ôm hận xuống mồ còn đau.

Ngàn năm sau , vạn năm sau
Đàn cầm ai gảy khúc sau nữa mà...
Tình ơi !....sao cứ xót xa....??

"Trăm năm trước chưa gặp
Trăm năm sau biết có gặp không ?
Cuộc đời sắc sắc không không
Thôi thì hãy cứ hết lòng vì nhau"
(Sưu tầm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét