Lặn vào nội Tâm như người đang bơi trong cái biển niệm mênh mông
Câu chuyện Thiền: Vào Cửa Không
Câu chuyện đời thường:
Tâm trí luôn bị đè nén, bởi căng thẳng và lo nghĩ, mở rộng tỉnh giác làm phá tan cảm giác nặng nề mà nó mang lại. Lặn vào nội Tâm như người đang bơi trong cái biển niệm mênh mông, buông bỏ những đối đầu, những tranh chấp, xung đột, đúng sai, xấu tốt, từ từ tiếp xúc khoảnh khắc hiện tại, và cái tiếp nhận là cảm giác nặng nề mềm đi.... và trái tim rộng mở năng lực tràn vào. Chính khoảnh khắc hiện tại giúp tích cực cho công việc mà ta đang làm, ngay đây, bây giờ. Cho nên thức tỉnh làm ta nhận biết thật những gì xảy ra, mà không bị lôi cuốn tán loạn và ứng xữ một ngày thật vui và trọn vẹn.
Cốt tủy của Đạo Phật là Thiền cũng nhấn mạnh về sự thức tỉnh hiện tại này, các bạn chỉ cần chú Tâm, từng động tác có ý thức, nhẹ nhàng làm trở đi trở lại nhuần nhuyễn cho thành thói quen, nếu không như thế Tâm sẽ bị lôi cuốn như thú hoang, khó mà bình yên và thanh thản an lạc, vì tỉnh giác đích thực là sự sống, nó ví như cái lớp thủy tinh bảo vệ của ngọn đèn bão trong gió lớn.
Nhẫn nhục có từ suy nghĩ chín chắn kiểm soát việc làm và lới nói và định Tâm yên bình như khúc củi, nó là hưởng thụ, bình an và rổng rang, an vui cho chính mình. Tất cả điều do hành động và tâm nguyện vừa lợi ích thực cho mình và cho mọi người, nó không phải đến từ địa vị, tiền bạc, danh vọng hay quyền lực có từ sắc vật, mà nó là cái đào sâu khám phá trong lòng, nó làm bạn phá cánh cửa của vị ngã bị đóng kín bao đời, Ví như tưới nước cho hạt Bồ Đề Tâm có sẵn trong mỗi người tách vỏ, nẩy chồi, và khai mở của chính sự trãi nghiệm thì năng lực trôi chảy liên tục dẫn dắt âm thầm từ lầm lạc đến sáng tỏa....để mọi người hướng đến Phật Pháp.
Quan trọng bậc nhứt trên con đường vào nội Tâm chính là sự Tự tin, tin vào giáo lý Phật Pháp và tin vào con đường mình đi, bằng kiến giải và thực chứng, và nó không thể dành cho người thiếu tự tin, yếu đuối, tâm nửa vời, khác gì nấu chưa đủ lửa để chín cơm.... thì làm sao có mâm cơm để ăn. Mặc cảm, hay ý nghĩ tội lỗi nó thuộc về quá khứ, quyết định nằm ở hiện tại và tương lai, việc này hiệu quả cho mọi người, quan trọng là lưu tâm đến và chỉ ra cho họ cái mà mình nhận được... và hoàn thiện Thật Tánh một ngày một cứng cáp.. như Ong còn sữa, như bướm vừa thoát kén, như người mới vừa ra khỏi hang tối... hướng trãi nghiệm thực giúp đem bình an và hạnh phúc đến với mọi người....
Tâm trí luôn bị đè nén, bởi căng thẳng và lo nghĩ, mở rộng tỉnh giác làm phá tan cảm giác nặng nề mà nó mang lại. Lặn vào nội Tâm như người đang bơi trong cái biển niệm mênh mông, buông bỏ những đối đầu, những tranh chấp, xung đột, đúng sai, xấu tốt, từ từ tiếp xúc khoảnh khắc hiện tại, và cái tiếp nhận là cảm giác nặng nề mềm đi.... và trái tim rộng mở năng lực tràn vào. Chính khoảnh khắc hiện tại giúp tích cực cho công việc mà ta đang làm, ngay đây, bây giờ. Cho nên thức tỉnh làm ta nhận biết thật những gì xảy ra, mà không bị lôi cuốn tán loạn và ứng xữ một ngày thật vui và trọn vẹn.
Cốt tủy của Đạo Phật là Thiền cũng nhấn mạnh về sự thức tỉnh hiện tại này, các bạn chỉ cần chú Tâm, từng động tác có ý thức, nhẹ nhàng làm trở đi trở lại nhuần nhuyễn cho thành thói quen, nếu không như thế Tâm sẽ bị lôi cuốn như thú hoang, khó mà bình yên và thanh thản an lạc, vì tỉnh giác đích thực là sự sống, nó ví như cái lớp thủy tinh bảo vệ của ngọn đèn bão trong gió lớn.
Nhẫn nhục có từ suy nghĩ chín chắn kiểm soát việc làm và lới nói và định Tâm yên bình như khúc củi, nó là hưởng thụ, bình an và rổng rang, an vui cho chính mình. Tất cả điều do hành động và tâm nguyện vừa lợi ích thực cho mình và cho mọi người, nó không phải đến từ địa vị, tiền bạc, danh vọng hay quyền lực có từ sắc vật, mà nó là cái đào sâu khám phá trong lòng, nó làm bạn phá cánh cửa của vị ngã bị đóng kín bao đời, Ví như tưới nước cho hạt Bồ Đề Tâm có sẵn trong mỗi người tách vỏ, nẩy chồi, và khai mở của chính sự trãi nghiệm thì năng lực trôi chảy liên tục dẫn dắt âm thầm từ lầm lạc đến sáng tỏa....để mọi người hướng đến Phật Pháp.
Quan trọng bậc nhứt trên con đường vào nội Tâm chính là sự Tự tin, tin vào giáo lý Phật Pháp và tin vào con đường mình đi, bằng kiến giải và thực chứng, và nó không thể dành cho người thiếu tự tin, yếu đuối, tâm nửa vời, khác gì nấu chưa đủ lửa để chín cơm.... thì làm sao có mâm cơm để ăn. Mặc cảm, hay ý nghĩ tội lỗi nó thuộc về quá khứ, quyết định nằm ở hiện tại và tương lai, việc này hiệu quả cho mọi người, quan trọng là lưu tâm đến và chỉ ra cho họ cái mà mình nhận được... và hoàn thiện Thật Tánh một ngày một cứng cáp.. như Ong còn sữa, như bướm vừa thoát kén, như người mới vừa ra khỏi hang tối... hướng trãi nghiệm thực giúp đem bình an và hạnh phúc đến với mọi người....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét