Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2014
Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014
như con chó
thân anh như con chó
Đứng đợi giữa chợ chiều
Một chiều em qua đó
Con chó đứng nhìn theo.
Đứng đợi giữa chợ chiều
Một chiều em qua đó
Con chó đứng nhìn theo.
- Phạm Công Thiện không coi mình là một triết gia, dù mọi người vẫn gọi ông với chức danh đó. Trên ngòi bút của mình, ông đã phủ nhận tất cả các triết gia: "Ngay đến Heraclite, Parmenide và Empédocle, bây giờ tao còn xem thường, tao coi ba tên ấy như là ba tên thủ phạm của nền văn minh hiện đại, chưa nói đến Socrate, đó là một tên ngu dại nhất mà ta đã gặp trong đời sống tâm linh của ta". Ông coi những nghệ sĩ như Goethe, Dante như những thằng hề ngu xuẩn. Và đối với Sartre, Beauvoir: "Nếu họ muốn xin gặp tao, tao sẽ không cho gặp mà còn chửi vào mặt họ". Về thiền tông: "Tao đã gửi thiền tông vào một phong bì tối khẩn đề địa chỉ của bất cứ ngôi chùa nào trên thế giới". Về dạy học và các văn sĩ cùng thời: thời gian tao học ở Hoa Kỳ, tao đã bỏ học vì tao thấy những trường đại học mà tao học như Yale, Columbia chỉ toàn là nơi sản xuất những thằng ngu xuẩn, ngay đến giáo sư của tao chỉ là những thằng ngu xuẩn nhất đời, tao có thể dạy họ hơn là họ dạy tao...Bây giờ nếu có Phật Thích Ca hay Chúa Giê Su hiện ra đứng giảng trước mặt tao, tao cũng không nghe theo nữa. Tao là học trò của tao và chỉ có tao làm thầy cho tao. Tao không muốn làm thầy ai hết và cũng không để ai làm thầy tao. Còn các văn sĩ ở Sài Gòn, đọc các bài thơ của các anh, tôi thấy ngay sự nghèo nàn của tâm hồn anh, sự quờ quạng lúng túng, sự lặp đi lặp lại vô ý thức hay có ý hức: trí thức "mười lăm xu", ái quốc nhân đạo "ba mươi lăm xu", triết lý tôn giáo "bốn mươi lăm xu".[6]
- Ngoài ra cũng có thể nhắc đến những quan niệm của ông về tiếng Việt: "Không cần phải đọc Platon, Aristote, Kant, Hegel hay Karl Marx, không cần phải đọc Khổng Tử và Lão Tử, không cần phải đọc Upanishads và Bhagavad Gita, chúng ta chỉ cần đọc lại ngôn ngữ Việt Nam và nói lại tiếng Việt Nam và bỗng nhiên nhìn thấy rằng tất cả đạo lý triết lý cao siêu nhất của nhân loại đã nằm sẵn trong vài ba tiếng Việt đơn sơ như CON và CÁI, như CHAY, CHÁY, CHÀY, CHẢY, CHẠY và còn biết bao nhiêu điều đáng suy nghĩ khác mà chúng ta đã bỏ quên một cách ngu xuẩn." [7]
thơ pct
"mười
năm qua gió thổi đồi tây
tôi
long đong theo bóng chim gầy
một sớm em về ru giấc ngủ
bông trời bay trắng cả rừng cây
gió thổi đồi tây hay đồi đông
hiu hắt quê hương bến cỏ hồng
trong mơ em vẫn còn bên cửa
tôi đứng trên đồi mây trổ bông
gió thổi đồi thu qua đồi thông
mưa hạ ly hương nước ngược dòng
tôi đau trong tiếng gà xơ xác
một sớm bông hồng nở cửa đông".
(Trích trong
tập thơ "Ngày sinh của rắn")
Thơ Phạm
Công Thiện còn chứa đựng triết thuyết của Đức Phật. Một tiếng chim hót ngang
trời bi thương, chứa đựng lẽ vô thường của vạn vật:
Hồi chuông chùa vọng luân hồi
Chim Chiền Chiện hót ngang trời đau
thương
Trùng dương nằm đợi vô thường
Đồi cao bạt gió hai đường âm u"
Phạm Công
Thiện có những bài thơ rất ngắn nhưng chứa đựng cả không gian và thời gian:
"Mưa chiều thứ Bảy tôi về muộn
Cây khế đồi cao trổ hết bông"
(Trích trong
tập thơ "Ngày sinh của rắn")
Chính bài
thơ chỉ có hai câu thơ này đã tạo cảm xúc cho nhà văn Võ Hồng viết truyện ngắn
"Hoa khế lưng đồi" được
nhiều người đọc yêu thích.
Trong tập
thơ "Ngày sinh của rắng",
Phạm Công Thiện viết những bài thơ với ngôn từ kỳ lạ, khác thường. Vừa gần gũi,
vừa xa lạ với cuộc sống đời thường, mang vẻ dung tục lại đầy bí hiểm:
"tôi chấp chới
đắng giọng
giữa tháng ngày mơ mộng
nốt ruồi của hương
hay nốt ruồi của rigvéda
tôi mửa máu đen
trên nửa đêm Paris
tôi giao cấu mặt trời sinh ra mặt
trăng
tôi thủ dâm thượng đế sinh ra loài
người
cho quế hương nằm ở nhà thương điên
của trí nhớ
mặt trời có thai!
Mặt trời có thai!
Sinh cho tôi một đứa con trai mù
mắt"
Năm 1980,
Phạm Công Thiện cho ra đời bài thơ "Trường
giang Mỹ Tho" với lời thơ mới mẻ, ý thơ sâu sắc. Bài thơ gần với hơi
thở của một trường ca. Đây là bài thơ đẹp của Phạm Công Thiện. Nhiều nhà nghiên
cứu phê bình đã xếp bài thơ "Trường
giang Mỹ Tho" vào những bài thơ hay nhất của nền thi ca Việt Nam hiện
đại:
"...Thôi
nôi con trường giang mọi rợ
tôi
mọi mãi mỗi trường an
con
diều hâu chạy bắt con chim
con
chim lòn qua kẽ núi
lọt
ra gió Hải Nam thổi hiu hắt về Trường Sơn
nước
Trường Giang mẹ ru chim ngủ
con
lớn khôn rồi bỏ mẹ bay xa
Cha
con già Trường Sơn con ơi
trường
giang đi chảy mãi nửa đời
trường
sơn già ngồi đứng hứng mưa
mưa
đi từ dưới chân đỏ bồ câu thượng thủy Tây Hồ
con
lớn khôn rồi quên đất quên sông
con
sông nào Cửu Long chảy từ thượng tứ
Mỹ
Tho buồn thây chết trôi sông
Súng
nổ bên cầu quay
Mẹ
bồng con đóng cửa
Lính
Tây dương đang say rượu giao thừa
Bông
cúc vàng đầy sân ướt máu
Ba
con già con trẻ đi xa
Súng
nổ trên mái lầu
Nhà
cháy bên hông
Mấy
dì con chơi tứ sắc
Con
còn nhỏ quá con ơi
..."
(Trích bài thơ "Trường giang Mỹ Tho")
Viết về tình yêu, Phạm Công Thiện
viết với một tâm hồn chân thật, đầy cảm xúc, âm điệu nhẹ nhàng gợi cho chúng ta
một nỗi niềm cô đơn, xa vắng:
"cô
đơn về trắng sương rừng
anh
nghe tiếng hát hoang đường nửa đêm
khuya
buồn tủi nhục môi em
mưa
run lặng lẽ trên thềm bơ vơ
tiếng
em vàng xuống đôi bờ
hoang
vu anh đứng đợi chờ chim kêu
tay
gầy ôm chặt tình yêu
anh
về phố gục những chiều hư vô
đời
đi trên những nấm mồ
đau
thương em hát cơ hồ khăn tang
phố
chiều tôi bước lang thang
như
con sông nhỏ mơ màng biển xanh
nửa
đêm khói đốt đời anh
yêu
em câm lặng như cành thu đông
đời
em như một dòng sông
đôi
bờ anh đứng giữa lòng hoa niên
mưa
chiều nước chảy triền miên
một
con chim dại lạc miền hoang lương
về
đâu thương những con đường
lê
thê phố cũ nghe buồn hè xưa"
(Bài thơ "Ca sĩ")
Rắn
trườn vỡ trứng chim rừng
Tôi
nghe tiếng hát hoang đường nửa đêm
Khuya
buồn tủi nhục môi em
Mưa
bay nhỏ nhẹ qua thềm bơ vơ
Tiếng
ru chín đỏ điện thờ
Hoang
vu tôi đứng đợi chờ chim kêu
Tay
còn ôm giữ tình yêu
Tôi
về phố động những chiều hư vô
Ðời
đi trên những nấm mồ
Ðau
tim em hát cơ hồ khăn tang
Phố
chiều tôi bước lang thang
Nuôi
con sông nhỏ mơ màng biển xanh
Nửa
đêm khói đốt đời anh
Yêu
em câm lặng khô cành thu đông
Lời
ca ru cạn dòng sông
Trọn
đời chạy trốn mống vồng cầu điên
Bỏ
mình nước chảy đồi tiên
Theo
con chim dại lạc miền thiên hương
Về
đâu thương những con đường
Lê
thê phố cũ nghe buồn hè xưa.
(Ngày
Sinh Của Rắn, IX)
Vì
vậy, khi đọc, ta không cần phải suy tư, triết lý gì nữa. Ta chỉ
đọc thơ mà thôi. Và cõi thơ ấy,
thật
trong sáng; đôi khi thơ dại...
Tôi
nằm cho rã chiếu cạp điều
Nước
chảy lên vùng phố tịch liêu
Tôi
nhớ một lần cây quế mọc
Tôi
đứng gọi hương trọn buổi chiều.
(Ngày
Sinh Của Rắn, II)
Ðôi
khi đơn giản mà đẹp lạ lùng. Ðẹp một cách bất ngờ. Ðẹp hết
ý...
Mưa
chiều thứ bảy tôi về muộn
Cây
khế đồi cao trổ hết bông.
(Ngày
Sinh Của Rắn, III)
Một
bài khác, càng giản dị hơn, lời lẽ đơn sơ đến mộc mạc, đơn
sơ đến trẻ thơ, chẳng khác gì đi ngược về quá khứ mà làm một
bài thơ bằng lời lẽ của tuổi thơ ấu vậy.
Tết
Xưa
Lơ
lửng bông mồng gà
Chiều
ba mươi tết ta
Tôi
ôm gà tre nhỏ
Chạy
trốn tuổi thơ qua.
Ðến
như bài sau này thì hết lời bàn. Cả một đời trăn trở, vật mình
với triết lý, ông vẫn cứ như vậy... vẫn bên này nhìn bên kia,
đồi này ngóng đồi nọ; vẫn mây trắng bay, vẫn gọi nhau nhỏ
nhẹ nỗi nhớ, vẫn sông sâu và ngày tháng đợi chờ ... và
vẫn một đêm, một tháng, một năm, một đời, trôi lang thang...
Thiên
Sương
Mộng
ở đầu cây mơ lá cây
Dòng
sông ngừng chảy đợi mây bay
Kêu
nhau nhỏ nhẹ sầu năm ấy
Chim
hải hồ bay trắng tháng ngày
Tình
nhỏ quên rồi em ở đâu
Mây
bỏ trời đi tìm sông sâu
Em
về lồng lộng như sương trắng
Hồn
chết trôi về Thương Hải Châu.
Việt là gì? Tính là gì?
Việt là gì? Tính là gì? Hai câu hỏi này không phải là câu hỏi; tất cả
mọi câu hỏi đều có sẵn mọi câu trả lời. Tính và Việt làm cho những câu
hỏi trở thành những câu hỏi; Tính và Việt là chân trời mở rộng hé mở cho
con người nhìn thấy tất cả những câu hỏi và đồng thời tất cả những câu
trả lời, tất cả những gì có thể hỏi được và đồng thời tất cả những gì có
thể trả lời được trên cuộc đời này, từ thượng cổ đến hiện tại, từ số
không đến vô số và vô hạn.
Nước Việt Nam đang bị tàn phá đến cùng độ, dân Việt Nam bỗng nhiên và tự nhiên được tính phú cho chịu đựng và thể nhận tất cả nỗi điêu đứng đau đớn cùng cực của thế kỷ XX; năm chục năm cuối cùng của 2.000 năm sau Thiên chúa giáng sinh là thuộc về Mệnh của Việt Nam: tất cả những xáo trộn hỗn mang kinh hoàng nhất của nhân loại đang đập vào người Việt Nam; hố thẳm mở rộng và sâu; máu lửa từ trời đất đổ xuống và vọt lên; tất cả những khám phá vĩ đại nhất của văn hóa loài người từ mấy ngàn năm nay bỗng nhiên và tự nhiên được thể nhận tựu hình tại Việt Nam (Cộng sản và Tư bản; Phật giáo và Thiên chúa giáo, tôn giáo và chính trị, quốc tế và dân tộc, cơ khí và con người, lý thuyết và hành động, truyền thống và cách mạng, thiên mạng và nhân mạng, tự do và nô lệ, bạo động và bất bạo động, chiến tranh và hòa bình, thực tại và ảo tưởng, sự thật và giả tạo, nhập thế và xuất thế, xã hội và tu viện; cá nhân và quần chúng, lý tưởng và tuyệt vọng, mộng và thức, sống và chết).
Nước Việt Nam đang bị tàn phá đến cùng độ, dân Việt Nam bỗng nhiên và tự nhiên được tính phú cho chịu đựng và thể nhận tất cả nỗi điêu đứng đau đớn cùng cực của thế kỷ XX; năm chục năm cuối cùng của 2.000 năm sau Thiên chúa giáng sinh là thuộc về Mệnh của Việt Nam: tất cả những xáo trộn hỗn mang kinh hoàng nhất của nhân loại đang đập vào người Việt Nam; hố thẳm mở rộng và sâu; máu lửa từ trời đất đổ xuống và vọt lên; tất cả những khám phá vĩ đại nhất của văn hóa loài người từ mấy ngàn năm nay bỗng nhiên và tự nhiên được thể nhận tựu hình tại Việt Nam (Cộng sản và Tư bản; Phật giáo và Thiên chúa giáo, tôn giáo và chính trị, quốc tế và dân tộc, cơ khí và con người, lý thuyết và hành động, truyền thống và cách mạng, thiên mạng và nhân mạng, tự do và nô lệ, bạo động và bất bạo động, chiến tranh và hòa bình, thực tại và ảo tưởng, sự thật và giả tạo, nhập thế và xuất thế, xã hội và tu viện; cá nhân và quần chúng, lý tưởng và tuyệt vọng, mộng và thức, sống và chết).
triết học và khoa học pct
Triết lý là hỏi; triết học là hỏi về hỏi; trong chữ triết khi chiết tự, ta thấy có chữ khẩu; khẩu
là miệng, miệng dùng để nói; nói là hỏi (và trả lời). Không bao giờ trả
lời nếu không ai hỏi. Chỉ trả lời là khi có hỏi đi trước. Triết lý là
hỏi; khoa học là trả lời. Khoa học là gì? Đây là câu hỏi: khoa học không
thể trả lời câu hỏi này, bởi vì đây là câu hỏi về khoa học; mà bản chất
của khoa học là chỉ trả lời; mà trả lời thì chỉ trả lời khi người khác
hỏi; khoa học không thể hỏi khoa học, vì hỏi khoa học là phản bội khoa
học, là không phải khoa học. Phận sự triết lý là hỏi; phận sự khoa học
là trả lời. Người ta thường nói: Hỏi tức là trả lời. Câu ấy có
nghĩa là triết lý bao trùm cả khoa học. Triết lý là bóng tối; khoa học
là một ngọn đèn cầy yếu ớt; bóng tối vây phủ ngọn đèn, nhưng bóng đèn
leo lét bắt đầu chiếu rọi ánh sáng yếu ớt lên không gian. Ánh sáng trả
lời bóng tối. Bóng tối kêu gọi ánh sáng; bóng tối hỏi, ánh sáng liền trả
lời. Ánh sáng chỉ là ánh sáng là nhờ vào bóng tối; ngược lại, bóng tối không thể nhờ vào ánh sáng; vì nếu bóng tối là nhờ
vào ánh sáng thì ánh sáng sẽ phá hủy bóng tối và bóng tối sẽ không còn
gọi là bóng tối nữa. Bóng tối là bóng tối, nhưng ánh sáng chỉ là ánh
sáng là nhờ bóng tối; mặt trời chỉ là mặt trời là nhờ nằm trong không gian đen tối vô tận.
Triết lý là hỏi.
Triết học là hỏi về hỏi.
Khoa học là trả lời câu hỏi của triết lý, nhưng không thể trả lời về câu hỏi về câu hỏi; vì nếu trả lời về câu hỏi về câu hỏi, thì sẽ bị triết lý hỏi về câu trả lời của khoa học về câu hỏi về câu hỏi; lúc bấy giờ khoa học lại trả lời nữa; nhưng câu trả lời này lại bị hỏi nữa. Cứ như thế mà đi mãi, từ hỏi đến trả lời, từ trả lời đến hỏi, cho đến vô tận, vô cùng không bao giờ dứt được, áp dụng infinitum.
Như thế cả triết lý và khoa học đều rơi vào ngõ cụt, ngõ bí, không lối thoát.
Triết lý là hỏi.
Triết học là hỏi về hỏi.
Khoa học là trả lời câu hỏi của triết lý, nhưng không thể trả lời về câu hỏi về câu hỏi; vì nếu trả lời về câu hỏi về câu hỏi, thì sẽ bị triết lý hỏi về câu trả lời của khoa học về câu hỏi về câu hỏi; lúc bấy giờ khoa học lại trả lời nữa; nhưng câu trả lời này lại bị hỏi nữa. Cứ như thế mà đi mãi, từ hỏi đến trả lời, từ trả lời đến hỏi, cho đến vô tận, vô cùng không bao giờ dứt được, áp dụng infinitum.
Như thế cả triết lý và khoa học đều rơi vào ngõ cụt, ngõ bí, không lối thoát.
Ý NGHĨA CỦA CUỘC ĐỜI
Ý NGHĨA CỦA CUỘC ĐỜI
NHẢY MÚA DƯỚI CƠN MƯA
Lúc đó khoảng 8.30 sáng, phòng cấp cứu rất bận rộn. Một ông cụ khoảng trên 80 tuổi bước vào phòng và yêu cầu được cắt chỉ khâu ở ngón tay cái. Ông cụ nói, ông rất vội vì ông có một cuộc hẹn vào lúc 9 giờ. Tôi bắt mạch, đo huyết áp cho ông cụ xong, tôi bảo ông ngôi chờ vì tôi biết phải hơn một tiếng đồng hồ nữa mới có người đến cắt chỉ khâu cho ông. Tôi thấy ông nôn nóng nhìn đồng hồ nên tôi quyết định sẽ đích thân khám vết thương ở ngón tay cái của ông cụ. Vì lúc đó tôi cũng không bận với một bịnh nhân nào khác cả.
Khi khám tôi nhận thấy vết thương đã lành tốt vì vậy tôi đi lấy dụng cụ để tháo chỉ khâu ra và bôi thuốc vào vết thương cho ông cụ. Trong khi săn sóc vết thương cho ông cụ, tôi hỏi ông là, ông vội như vậy chắc là ông có môt cuộc hẹn với một bác sĩ khác sáng hôm nay phải không.
Ông nói không phải vậy nhưng ông cần phải đi đến nhà dưỡng lão để ăn điểm tâm với bà cụ vợ của ông ở đó. Tôi hỏi thăm sức khỏe của bà cụ thì ông cho biết là bà đã ở viện dưỡng lão một thời gian khá lâu rồi và bà bị bịnh Alzheimer (bịnh mất trí nhớ ở người lớn tuổi). Khi nói chuyện tôi có hỏi ông cụ là liệu bà cụ có buồn không nếu ông đến trễ một chút. Ông cụ nói bà ấy không còn biết ông là ai nữa và đã 5 năm nay rồi bà không còn nhận ra ông nữa.
Tôi ngạc nhiên quá và hỏi ông cụ, "và Bác vẫn đến ăn sáng với Bác gái mỗi buổi sáng mặc dù Bác gái không còn biết Bác là ai nữa?"
Ông cụ mĩm cười, vỗ nhẹ vào tay tôi rồi nói: "Bà ấy không còn biết tôi nữa, nhưng tôi vẫn còn biết bà ấy là ai."
Khi ông cụ bước ra khỏi phòng, tôi phải cố gắng lắm để khỏi bật khóc. Tôi vô cùng xúc động và thầm nghĩ, "Ước gì đời mình có được một tình yêu như thế!"
Tình yêu thật sự không phải là tình yêu thân xác, cũng không phải là tình yêu lãng mạn.
Tình yêu thật sự là sự chấp nhận tất cả những gì đang có, đã từng có, và sẽ có hoặc không.
Tình yêu thật sự là sự chấp nhận tất cả những gì đang có, đã từng có, và sẽ có hoặc không.
Mỗi ngày bạn nhận được rất nhiều email và phần lớn là chuyện vui hoặc chuyện khôi hài; nhưng thỉnh thoảng cũng có những email mang theo những thông điệp có ý nghĩa như thế này. Và hôm nay tôi muốn được chia sẻ thông điệp này với các bạn.
Người hạnh phúc nhất không nhất thiết là người có được những điều tốt đẹp nhất,
mà là người biết chấp nhận và sống một cách tốt đẹp nhất với những gì mà mình có được.
mà là người biết chấp nhận và sống một cách tốt đẹp nhất với những gì mà mình có được.
Tôi hy vọng bạn chia sẻ ý tưởng này với những người mà bạn yêu mến.
"Cuộc sống không phải là làm sao để chịu đựng cho qua cơn bão,
mà là làm sao để biết nhảy múa dưới cơn mưa"
mà là làm sao để biết nhảy múa dưới cơn mưa"
thành phố buồn
"Thành phố nào nhớ không em ?
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già.
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Mắt em buồn trong sương chiều
Anh thấy đẹp hơn.
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già.
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Mắt em buồn trong sương chiều
Anh thấy đẹp hơn.
Một sáng nào nhớ không em ?
Ngày chủ nhật ngày của duyên mình
Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên nhau trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu dệt mộng iêu đương
Chúa thương tình, sẽ cho mình mãi mãi gần nhau.
[ĐK]
Rồi từ đó vì cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó chốn phong ba em làm dâu nhà người
Âm thầm anh tiếc thương đời,
Đau buồn em sống chia phôi
Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui.
Thành phố buồn lắm tơ vương
Cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ
Giờ không em sỏi đá u buồn
Giờ không em hoang vắng phố phường
Tiếng chuông chiều chậm chậm thê lương
Tiễn đưa người quên hết rồi
Quên cả tình yêu."
Trí Dũng SG. Trí Dũng Gò Vấp
Ngày chủ nhật ngày của duyên mình
Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên nhau trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu dệt mộng iêu đương
Chúa thương tình, sẽ cho mình mãi mãi gần nhau.
[ĐK]
Rồi từ đó vì cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó chốn phong ba em làm dâu nhà người
Âm thầm anh tiếc thương đời,
Đau buồn em sống chia phôi
Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui.
Thành phố buồn lắm tơ vương
Cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ
Giờ không em sỏi đá u buồn
Giờ không em hoang vắng phố phường
Tiếng chuông chiều chậm chậm thê lương
Tiễn đưa người quên hết rồi
Quên cả tình yêu."
Trí Dũng SG. Trí Dũng Gò Vấp
Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014
CÒN HAI CON MẮT KHÓC NGƯỜI MỘT CON
NTT: CÒN HAI CON MẮT KHÓC NGƯỜI MỘT CON là câu thơ hay của Bùi Giáng
trong bài "Mắt Buồn", được Trịnh Công Sơn trích ra để làm nên bài hát
CON MẮT CÒN LẠI nên càng được nhiều
người biết tới. Từ lâu tôi và nhiều người hiểu "khóc người một con" cũng
có nghĩa là còn con mắt kia không khóc hoặc để khóc cho người khác.
Hiểu thế thấy nó độc đáo và hay.
Hôm nay đọc trên FB của "Nhà Văn Thụyvi" thì thấy bà "bật mí" một chi tiết bất ngờ: "người một con" lại là người phụ nữ đã có một con: "Lâu nay, ít người biết rằng thi sĩ Bùi Giáng viết câu thơ: “Còn hai con mắt khóc người một con” là viết cho Hoa hậu Thu Trang ( tên thật là Công thị Nghĩa, người đoạt giải Hoa Hậu đầu tiên, cũng là người bên kia nằm vùng với bí danh Tư Nghĩa )". Và bà viết tiếp: "Bùi Giáng say mê Thu Trang khi hoa hậu đã có đứa con trai ngoại hôn với một người đàn ông có gia đình là đạo diễn Tống Ngọc Hạp, vào năm 1957 . Ý nghĩa “Còn hai con mắt” ở đây là hai mắt của Bùi Giáng và “khóc người một con ” là khóc Hoa hậu Thu Trang có một đứa con.
Hoa hậu Thu Trang còn là nàng thơ của Bùi Giáng trong nhiều bài thơ khác in ở tập Mưa nguồn xuất bản khoảng năm 1962".
Đọc lại bài "Mắt Buồn" tôi mới giật mình thấy 1 câu thơ có 2 từ TRANG và THU, đó là câu "Ấn TRANG sử lịch THU triền miên trôi". Điều này chứng tỏ Nhà Văn Thujyvi nói đúng.
Tôi có biết và có gặp bà Thu Trang cách nay gần 30 năm, lúc ấy bà từ Pháp về, và vẫn đẹp như một câu thơ trong bài thơ khác của Bùi Giáng: "Trời bên kia - nhan sắc ở bên này".
Như vậy là Bùi Giáng đã khóc cả hai con mắt cho người đẹp đã một con. Và câu thơ CÒN HAI CON MẮT KHÓC NGƯỜI MỘT CON hiểu cách nào cũng thấy hay, nhưng giờ thì tôi thấy nó hình như hay hơn.
Cám ơn Nhà Văn Thụyvi, và mời bạn đọc lại bài thơ MẮT BUỒN của Bùi Giáng:
(Dặm khuya ngất tạnh mù khơi
NGUYỄN DU)
Bóng mây trời cũ hao mòn
Chiêm bao náo động riêng còn hai tay
Tấm thân với mảnh hình hài
Tấm thân thể với canh dài bão giông
Cá khe nước cõng lên đồng
Ruộng hoang mang khóc đêm mồng một Giêng
Tạ từ tháng Chạp quay nghiêng
Ấn trang sử lịch thu triền miên trôi
Bỏ trăng gió lại cho đời
Bỏ ngang ngửa sóng giữa lời hẹn hoa
Bỏ người yêu, bỏ bóng ma
Bỏ hình hài của tiên nga trên trời
Bây giờ riêng đối diện tôi
Còn hai con mắt khóc người một con.
Đọc thêm:
Đầu năm 1957, bà cùng đạo diễn Tống Ngọc Hạp mang theo bộ phim Lục Vân Tiên sang Nhật để làm hậu kỳ. Đồng thời, cũng là để tham gia Đại hội Điện ảnh châu Á đang được tổ chức tại đây.
Gần một tháng ở Nhật cùng với đạo diễn Tống Ngọc Hạp, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, giữa bà và đạo diễn nảy sinh tình cảm. Chuyện gì đến cũng đến, bà có mang.
Hôm nay đọc trên FB của "Nhà Văn Thụyvi" thì thấy bà "bật mí" một chi tiết bất ngờ: "người một con" lại là người phụ nữ đã có một con: "Lâu nay, ít người biết rằng thi sĩ Bùi Giáng viết câu thơ: “Còn hai con mắt khóc người một con” là viết cho Hoa hậu Thu Trang ( tên thật là Công thị Nghĩa, người đoạt giải Hoa Hậu đầu tiên, cũng là người bên kia nằm vùng với bí danh Tư Nghĩa )". Và bà viết tiếp: "Bùi Giáng say mê Thu Trang khi hoa hậu đã có đứa con trai ngoại hôn với một người đàn ông có gia đình là đạo diễn Tống Ngọc Hạp, vào năm 1957 . Ý nghĩa “Còn hai con mắt” ở đây là hai mắt của Bùi Giáng và “khóc người một con ” là khóc Hoa hậu Thu Trang có một đứa con.
Hoa hậu Thu Trang còn là nàng thơ của Bùi Giáng trong nhiều bài thơ khác in ở tập Mưa nguồn xuất bản khoảng năm 1962".
Đọc lại bài "Mắt Buồn" tôi mới giật mình thấy 1 câu thơ có 2 từ TRANG và THU, đó là câu "Ấn TRANG sử lịch THU triền miên trôi". Điều này chứng tỏ Nhà Văn Thujyvi nói đúng.
Tôi có biết và có gặp bà Thu Trang cách nay gần 30 năm, lúc ấy bà từ Pháp về, và vẫn đẹp như một câu thơ trong bài thơ khác của Bùi Giáng: "Trời bên kia - nhan sắc ở bên này".
Như vậy là Bùi Giáng đã khóc cả hai con mắt cho người đẹp đã một con. Và câu thơ CÒN HAI CON MẮT KHÓC NGƯỜI MỘT CON hiểu cách nào cũng thấy hay, nhưng giờ thì tôi thấy nó hình như hay hơn.
Cám ơn Nhà Văn Thụyvi, và mời bạn đọc lại bài thơ MẮT BUỒN của Bùi Giáng:
(Dặm khuya ngất tạnh mù khơi
NGUYỄN DU)
Bóng mây trời cũ hao mòn
Chiêm bao náo động riêng còn hai tay
Tấm thân với mảnh hình hài
Tấm thân thể với canh dài bão giông
Cá khe nước cõng lên đồng
Ruộng hoang mang khóc đêm mồng một Giêng
Tạ từ tháng Chạp quay nghiêng
Ấn trang sử lịch thu triền miên trôi
Bỏ trăng gió lại cho đời
Bỏ ngang ngửa sóng giữa lời hẹn hoa
Bỏ người yêu, bỏ bóng ma
Bỏ hình hài của tiên nga trên trời
Bây giờ riêng đối diện tôi
Còn hai con mắt khóc người một con.
Đọc thêm:
Đầu năm 1957, bà cùng đạo diễn Tống Ngọc Hạp mang theo bộ phim Lục Vân Tiên sang Nhật để làm hậu kỳ. Đồng thời, cũng là để tham gia Đại hội Điện ảnh châu Á đang được tổ chức tại đây.
Gần một tháng ở Nhật cùng với đạo diễn Tống Ngọc Hạp, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, giữa bà và đạo diễn nảy sinh tình cảm. Chuyện gì đến cũng đến, bà có mang.
LỜI THÔNG THÁI TỪ CỤ ÔNG 99 TUỔI (Phần cuối)
LỜI THÔNG THÁI TỪ CỤ ÔNG 99 TUỔI (Phần cuối)
1. Bạn có 2 lựa chọn: tin vào số phận hoặc tin vào bản thân. Nhưng có lẽ bạn quên mất số phận do mình tạo nên.
2. Muốn trở thành người can đảm nhất, hãy nhận lỗi trước. Muốn trở thành người mạnh mẽ nhất, hãy tha thứ trước. Muốn trở thành người hạnh phúc nhất, hãy quên trước.
1. Bạn có 2 lựa chọn: tin vào số phận hoặc tin vào bản thân. Nhưng có lẽ bạn quên mất số phận do mình tạo nên.
2. Muốn trở thành người can đảm nhất, hãy nhận lỗi trước. Muốn trở thành người mạnh mẽ nhất, hãy tha thứ trước. Muốn trở thành người hạnh phúc nhất, hãy quên trước.
3. Có những người thành đạt mà không cần trải qua nhiều trường lớp, nhưng điều đó không có nghĩa họ không học tập.
4. Những gì có một mới là quý giá, những gì có nhiều thì là điều bình thường. Nhớ rằng bạn chỉ có một gia đình, và một bản thân mình. Tiền thì luôn là nhiều tờ mà.
5. Sau khi cư xử trong nóng giận, sự ân hận sẽ luôn đeo bám bạn.
6. Lo lắng quá nhiều giống như việc trả nợ mà bạn không biết có vay hay không.
7. Dù bạn không phải là người giỏi nhất, hãy là người nỗ lực nhất. May mắn là quà tặng cho người luôn cố gắng.
- ST -
4. Những gì có một mới là quý giá, những gì có nhiều thì là điều bình thường. Nhớ rằng bạn chỉ có một gia đình, và một bản thân mình. Tiền thì luôn là nhiều tờ mà.
5. Sau khi cư xử trong nóng giận, sự ân hận sẽ luôn đeo bám bạn.
6. Lo lắng quá nhiều giống như việc trả nợ mà bạn không biết có vay hay không.
7. Dù bạn không phải là người giỏi nhất, hãy là người nỗ lực nhất. May mắn là quà tặng cho người luôn cố gắng.
- ST -
6 điều hối hận lớn nhất của phụ nữ có chồng
6 điều hối hận lớn nhất của phụ nữ có chồng
(Chia sẻ) - Làm vợ, làm mẹ là niềm hạnh phúc lớn lao của phụ nữ. Nhưng dể có được niềm hạnh phúc đó, phụ nữ cũng phải hy sinh rất nhiều thứ.
1. Tụ tập với bạn thân
Phụ nữ đã lập gia đình nhiều lúc ao ước được gặp gỡ bạn bè để cùng tung tăng đi shoping, la cà quán sá và hội hè liên miên thay vì tan sở phải chân ướt chân ráo chạy về nhà lo cơm nước cho gia đình. Đặc biệt với những ai quá bận rộn với việc nội trợ, con cái, những dịp ra ngoài tụ tập với hội cạ cứng sẽ khiến họ cảm thấy như đang ở thiên đường.2. Ngủ một mình
Họ mong có được một đêm riêng mình độc chiếm một chiếc giường êm ái, tự do thoải mái không phải lo con khóc hay chồng cằn nhằn, không phải đặt đồng hồ báo thức inh ỏi để dậy sớm chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà. Nhiều khi chỉ một giờ đồng hồ ngủ nướng không bị ai quấy rầy cũng đủ làm họ hạnh phúc rồi.3. Ai đó gánh hộ những trách nhiệm chồng chất trên vai
4. Cảm giác ngọt ngào khi người khác nghĩ mình vẫn độc thân
Cuộc sống của một người phụ nữ thay đổi đến chóng mặt kể từ khi cô đồng ý để nửa kia đeo nhẫn cưới vào tay mình. Những lúc cảm thấy quá áp lực hoặc quá chán chường với cuộc sống hôn nhân, ý nghĩ rằng vẫn có ai đó nghĩ mình là gái chưa chồng sẽ khiến họ vừa buồn cười, vừa tự hào, hãnh diện bởi ít ra họ biết mình còn xinh xắn, trẻ trung.5. Được làm con gái bé nhỏ của cha mẹ
Phụ nữ về nhà chồng hàng chục năm vẫn không nguôi nhớ nhà bố mẹ đẻ. Họ không bao giờ quên cảm giác được chở che, nuông chiều hết mực. Vì vậy nhiều chị em dù đã xuất giá vẫn ao ước quay ngược thời gian một lần để trở về làm con gái cưng của bố mẹ mình.6. Được thấy mình xinh đẹp trở lại
Sau khi kết hôn, nhất là sau khi sinh con, nhan sắc phụ nữ xuống cấp trầm trọng. Một số chị em vì quá bận rộn mà chẳng buồn tập thể dục để lấy lại vóc dáng, đến váy áo, mỹ phẩm cũng chẳng thèm ngó ngàng. Họ thường nhung nhớ thời hoàng kim của mình vào ao ước được trở lại xinh đẹp như xưa.Hãy đọc bài này dù chỉ một lần
Hãy đọc bài này dù chỉ một lần
(Chia sẻ) - Một người phụ nữ lo lắng tìm gặp bác sĩ sản khoa và nói :"Bác sĩ, tôi có vấn đề nghiêm trọng cần giải quyết. Con tôi còn chưa đủ 1 tuổi và tôi lại có thai lần nữa mà tôi lại không muốn sinh con gần nhau quá."
Hãy yêu một anh chàng biết rửa bát
10 điều khủng khiếp đáng lên án của đàn ông Việt thời nay
15 "nguyên tắc vàng" để trở thành người phụ nữ hạnh phúc
Một người phụ nữ lo lắng tìm gặp bác sĩ sản khoa và nói :"Bác
sĩ, tôi có vấn đề nghiêm trọng cần giải quyết. Con tôi còn chưa đủ 1
tuổi và tôi lại có thai lần nữa mà tôi lại không muốn sinh con gần nhau
quá."
“Vậy cô muốn tôi phải làm sao?” Vị bác sĩ hỏi
“Bác sĩ làm ơn phá thai giúp tôi, tôi sẽ biết ơn ngài lắm”
Ông bác sĩ lặng im suy nghĩ 1 hồi và trả lời rằng :”Thưa cô, tôi có 1 giải pháp tốt hơn cho cô và nó ít nguy hiểm hơn nữa.” .
Sản phụ mỉm cười và nghĩ rằng vị bác sĩ kia sẽ giúp mình phá thai. Nhưng ông lại nói :” Để tránh việc cô phải cực khổ nuôi 2 đứa trẻ cùng 1 lúc, vậy hãy giết chết đứa cô đang ẵm trên tay đi. Cô sẽ có thêm thời gian nghỉ ngơi trước khi sinh . Nếu cô muốn giết 1 đứa trong 2 thì giết đứa nào chẳng được. Sẽ không có nguy hiểm gì cho cơ thể nếu cô giết đứa đang bế trên tay thay vì phá thai!”
Người phụ nữ hoảng hốt và nói : “Không được bác sĩ à! Thật tàn nhẫn khi giết một đứa trẻ”
“Tôi đồng ý” . Ông bác sĩ nói tiếp :"Vậy mà tôi cứ nghĩ cô đã sẵn sàng cho việc giết con của mình nên tôi nghĩ đó là cách tốt nhất."
Ông bác sĩ mỉm cười và nhận ra mình đã đạt được mục đích. Ông đã thuyết phục được người phụ nữ rằng không có sự khác nhau giữa việc giết đứa con trong bụng hay giết đứa con đã sinh ra. Sư tàn nhẫn là như nhau. “Tình yêu giúp chúng ta hi sinh bản thân mình vì mục đích tốt đẹp cho người khác. Nhưng phá thai lại hi sinh mạng sống người khác vị sự ích kỷ của bản thân. !”
“Vậy cô muốn tôi phải làm sao?” Vị bác sĩ hỏi
“Bác sĩ làm ơn phá thai giúp tôi, tôi sẽ biết ơn ngài lắm”
Ông bác sĩ lặng im suy nghĩ 1 hồi và trả lời rằng :”Thưa cô, tôi có 1 giải pháp tốt hơn cho cô và nó ít nguy hiểm hơn nữa.” .
Sản phụ mỉm cười và nghĩ rằng vị bác sĩ kia sẽ giúp mình phá thai. Nhưng ông lại nói :” Để tránh việc cô phải cực khổ nuôi 2 đứa trẻ cùng 1 lúc, vậy hãy giết chết đứa cô đang ẵm trên tay đi. Cô sẽ có thêm thời gian nghỉ ngơi trước khi sinh . Nếu cô muốn giết 1 đứa trong 2 thì giết đứa nào chẳng được. Sẽ không có nguy hiểm gì cho cơ thể nếu cô giết đứa đang bế trên tay thay vì phá thai!”
Người phụ nữ hoảng hốt và nói : “Không được bác sĩ à! Thật tàn nhẫn khi giết một đứa trẻ”
Ông bác sĩ mỉm cười và nhận ra mình đã đạt được mục đích. Ông đã thuyết phục được người phụ nữ rằng không có sự khác nhau giữa việc giết đứa con trong bụng hay giết đứa con đã sinh ra. Sư tàn nhẫn là như nhau. “Tình yêu giúp chúng ta hi sinh bản thân mình vì mục đích tốt đẹp cho người khác. Nhưng phá thai lại hi sinh mạng sống người khác vị sự ích kỷ của bản thân. !”
Vợ chồng dặn nhau
Vợ chồng dặn nhau
Cập nhật lúc: 13:20 03/09/2014
(Chia sẻ) - Đôi khi cuộc sống hôn nhân nhiều lúc không được như ta mong muốn.Nhưng trước khi đưa ra những quyết định để sau này không phải hối tiếc vì những quyết định đó, vậy cả vợ và chồng cùng nhau xem lại những lời nhắc nhở của chúng ta dành cho nhau nhé...
Sự thật xung quanh chuyện ngoại tình của hai phái
Làm sao để nhận diện phụ nữ đang yêu và phụ nữ đã kết hôn? (Phần 2)
Tỉnh dậy cho mẹ nói lời xin lỗi
- Vợ nhắc chồng
Đã là đàn ông thì đừng chỉ ngọt ngào với những người phụ nữ khác bởi vì vợ cũng là phụ nữ trong mắt những người đàn ông khác. Vì thế, đừng để mất đi cái quyền được nâng niu và chiều chuộng vợ vào tay những người đàn ông ấy vì sẽ đến ngày mất luôn cả vợ.Đừng nghĩ tổ chức một lễ cưới và đặt bút ký roẹt vào tờ giấy đăng ký kết hôn là có thể yên tâm nhốt vợ vào cuộc đời mình. Vợ có chân để đi đến nơi khác, có tay để ôm người khác và có tình cảm để yêu người khác nếu chồng cứ tối ngày coi vợ như cái bát để ăn cơm, cái chăn để đắp và cái máy để đẻ.
Chồng chán vợ không có nghĩa là vợ vẫn yêu chồng. Cảm xúc yêu đương là thứ khó nhất để duy trì.
Vì thế, nếu không cùng làm, cùng cố gắng và cùng muốn duy trì tiếng cười, sự ấm áp trong gia đình thì sẽ chỉ có đôi ba năm để sống với nhau mà thôi.
Không nên nghĩ chỉ mình mới có quyền ra vỉa hè lê la với bạn bè, chỉ có mình mới được đi chơi đến nửa đêm gà gáy và cũng đừng nghĩ chỉ đàn ông mới được quyền tiêu khiển và giải trí. Áp lực cuộc sống đè lên chúng mình như nhau cơ mà nhỉ? Tôn trọng tự do của vợ cũng là một cách nới lỏng sự kiểm soát của vợ với chồng đấy.
- Chồng dặn vợ
Lấy chồng về không phải để làm chân sai vặt, những gì làm được thì nên tự làm, những gì chồng thấy thương thì sẽ làm giúp chứ đấy không phải là việc chồng phải làm.Thấy chồng đi nhậu về xỉn thì đừng có hét lên, chả nghe thấy và hiểu gì đâu. Cứ cho chồng ngủ một giấc tỉnh táo rồi chúng mình nói chuyện phải trái.
Đừng có 5-10 phút gọi điện cho chồng 1 lần khi chồng đang chém gió với những thằng đàn ông khác. Phải cho chồng chém thắng chúng nó rồi về nhà vợ làm gì chồng cũng được.
Hôm nay chồng có về muộn vì gặp đối tác thì cũng đừng dí mũi vào người chồng mà ngửi. Nhiều khi cầm tay, khoác vai hay ôm chào tạm biệt thì mùi nước hoa nó cũng dính được vào người chồng á?
Bỏ ngay cái tay ra khỏi điện thoại chồng đê. Chồng có ngu ngốc đến mức để cho những tin nhắn nhạy cảm tồn tại trong máy để vợ đọc được đâu. Nếu có thì cũng chỉ là những tin đùa cợt và hoàn toàn vô hại.
Cứ nấu cơm ngon vào thì kiểu gì chồng cũng về ăn, có ai ăn ngoài mãi được đâu vì dù sơn hào hải vì ngon lành lạ lẫm thế nào cũng chẳng thể hợp khẩu vị như cơm vợ nấu.
Người thành công làm gì trước khi đi ngủ?
Người thành công làm gì trước khi đi ngủ?
(Chia sẻ) - Dưới đây là những thói quen trước khi đi ngủ của những người thành công như tổng thống Mỹ Obama, tác gia Michael Lewis, tỷ phú Bill Gates… do trang Business Insider đưa ra.
Ngày sắp làm mẹ, tôi như tâm thần vì biết mình nhiễm HIV
10 dấu hiệu chứng tỏ bạn đang thực sự hạnh phúc
Hãy đọc bài này dù chỉ một lần
Tổng thống Mỹ Barack Obama thích làm việc tới khuya
Nhà phát minh Benjamin Franklin tự hỏi mình những câu hỏi để hoàn thiện bản thân mỗi tối
CEO của Facebook Sandberg tắt điện thoại di động vào buổi tối
Winston Churchill chợp mắt, tắm và uống rượu tới nửa đêm
Arianna Huffington chỉ đọc những cuốn sách “đích thực” trước khi đi ngủ
Michael Lewis thích viết trong khoảng thời gian từ 7h tối tới 4h sáng
Cựu nhân viên Google Keval Desai làm việc vào buổi tối để tập trung hơn
Kate White, cựu tổng biên tập tạp chí Cosmo viết bài vào ban đêm
Bill Gates luôn đọc sách một tiếng trước khi đi ngủ
Vera Wang dành thời gian buổi tối để thiết kế
CEO của Buffer, Joel Gascoigne, đi bộ mỗi tối trước khi đi ngủ
Kenneth Chenault, CEO American Express, viết 3 thứ muốn hoàn thành vào ngày tiếp theo
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)