Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014

GHÉT

GHÉT
Em ghét anh rồi anh biết không
Ghét bờ vai ấm ghét môi nồng
Ghét bàn tay ấy không thể nắm
Ghét cả đêm dài em ngóng trông.

Anh ở đâu, trời nơi ấy không có mùa đông
Mỗi ngày qua em vẫn mong mình gần nhau thêm chút nữa
Đêm từng đêm nhìn quẩn quanh nhớ-tìm hơi thở
Rồi chạnh lòng, chợt gọi tiếng “Anh ơi!”
Sài Gòn mùa này mưa buồn như thế thôi
Chút nắng mùa đông thẩn thờ không hiểu nỗi
Phố hôm nao, lời yêu đầu rất vội
Em một mình, nỗi nhớ cứ chơi vơi.
Ừ cũng xa rồi, mỗi đứa một nơi
Em biết yêu thương anh chẳng hề nói dối
Em ghét anh rồi, cứ để em phải đợi
Nhớ thương nào, sóng biển đã cuốn trôi
Em ghét anh mà, em cũng nói vậy thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét