Một buổi
sáng...
Thằng bé mặc bộ quần áo rách phong phanh bước chân sáo trên đường mặc
gió lạnh.
Nó ghé vào một hàng phở nhỏ, nghèo nàn bên góc phố, đường hoàng nói lớn:
- Dì bán cho
con tô phở ba ngàn đem về.
Bà hàng phở nhìn
nó rồi lại cụp đầu xuống.
Tưởng bà không nghe, nó nói càng to hơn.
Nào ngờ, bà
mắng xối xả:
- Tao không
bán.
Mới sáng mà mày đã tới ám tao hả thằng ăn mày!
Mua ít vậy sao tao bán?
Nó cúi gằm mặt,
nắm chặt mấy tờ bạc lẻ nhàu nát trong tay rồi lầm lũi bước đi.
Nó chỉ muốn mua
cho mẹ một tô phở nóng, nên để dành mãi từ số tiền ít ỏi bán vé số hàng ngày.
Mẹ
nó đang bệnh..
"Nơi lạnh
nhất không phải Bắc Cực, mà là nơi không có tình thương".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét